Độc Thoại Rừng Trăng
(Thơ)
Mọc lên từ tầng tầng cao-su thẳm xanh
trăng vành vạnh căng tròn mười tám
trăng tươi rói nụ cười em rạng đông khơi dòng nhựa trắng
trăng lắc lư chuyển rung theo nhịp thở lá reo gió núi mây ngàn
Bồng bềnh hương dại rừng trăng
tôi nghe thì thầm âm thanh kỳ lạ...
- "Cao-su xanh tốt lạ đời..."
Câu ca ngân nga đứt ruột
Rừng trăng nay còn nhớ trăng xưa?
- Thiếu nữ trăng xưa cúi mặt xanh xao đâu dám nở nụ cười
Trẻ con rách nát còi xương đâu dám mơ con chữ
Phu đồn điền xa quê đâu dám tỏ bày nỗi thương nhớ tổ tiên!
- Cả trăm năm cây cao-su nhập vào xứ sở
Biết bao phận người vô danh dãi nắng dầm mưa
Rừng trăng nay có gì khác trăng xưa?
- Trăng vẫn trăng, rừng mênh mông hơn trước
Trăng vẫn trăng, rừng không còn máu và nước mắt
Trăng vẫn trăng, rừng đứng lên làm chủ cuộc đời mình
Người cùng rừng mãi mãi tái sinh!
***
Tôi từng bềnh bồng bao miền trăng khác lạ
trăng rừng cao-su lung linh ám ảnh khác thường
trăng rừng cao-su ảo mờ trong sương nương náu những linh hồn
Đắm chìm giấc mơ rừng trăng
tôi như ngọn gió bay trên tầng tầng cao-su thẳm xanh
bên tai mãi còn vang vọng:
- Trăng vẫn trăng, rừng mênh mông hơn trước
Trăng vẫn trăng, người tự do đổi khác...
PHAN HOÀNG
Độc Thoại Rừng Trăng - Thơ Phan Hoàng |
Nhận xét
Đăng nhận xét